Event Thú Tội

Thảo luận trong 'Sự Kiện Diễn Đàn' bắt đầu bởi ChjpAngels, 6 Tháng năm 2013.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
Moderators: Vinci
  1. Clarkkent

    Clarkkent Thành Viên Mới

    - Tên event: Thú Tội
    -Nick diễn đàn: Clarkkent
    -Bài viết: Hwa đi thi học kì 2 mà mình lại ko học bài. Cứ đến lớp là kéo áo con bạn để hỏi bài. Tí xíu nữa là giật trúng cái áo lót của nó T_T thật là...nó thì cứ chọc mình quài. Tức quá way wa nói 1 câu: Tối nay mày về cũng chết zs tao :)))
  2. QuanXjRach

    QuanXjRach Thành Viên Mới

    - Tên event: Lời thú tội
    -Nick diễn đàn: QuanXjRach
    -Bài viết: 1 thời trẻ trâu
    Mình nhớ hồi đó mình học lớp 7. Có 1 bà cô dạy văn rất hay chèn ép những học sinh ko học thêm do mình dạy( ở mình gọi là đì ). Thế là ngày mùng 1 tết năm đó mình cùng với 1 đám bạn đi mua pháo nhang( 1 số nơi gọi là pháo heo. Khi đốt bay lên trời rồi kêu éccccc xong nổ cái bùm ấy). sau đó tụi mình dùng 1 que nhang bẻ thành nhiều khúc rồi gắn vô chỗ dây ngòi làm kiểu như dây cháy chậm ấy. Tụi mình làm cỡ 20 cái pháo xong gắn trước nhà bà cô. Bẻ que nhang sao cho cháy khoảng 2 phút là tới dây ngòi. Sau đó tụi mình còn ném cả đông bom thúi vào nhà bả. Xong cả đám chạy ra đâu ngõ cho tiện trốn. Khoảng 2 3 phút sau.....1 loạt tiếng éc éc éc....bùm bùm bùm....liên hoàn thành 1 chùm. Mùi thúi vừa lúc đó bốc lên um cả khu đó. Cả đám tụi mình vừa chạy vừa cười đau cả bụng. giờ nghĩ lại thấy mình chơi ác thật. Ha Ha
  3. nhatnheo

    nhatnheo Thành Viên Mới

    - Tên event : Thú tội
    - Nick diễn đàn : nhatnheo
    - Bài viết :
    Chuyện này xảy ra cách đây cũng 4 năm rồi, khi đấy mình có người bạn gái làm ở siêu thị. Ngày đó sinh nhật mình, nên có hẹn em ấy cùng vài người bạn làm cái tiệc nho nhỏ. Lúc đầu em ấy nói có kẹt đám với bạn ở chỗ làm nên đến muộn và khi đến thì có dẫn thêm vài người bạn làm chung đến, trong đó có sếp em ấy. Những người này khi đến chỗ mình thì đã ngà ngà say hết rồi, trong lúc nói chuyện trong bàn thì ông sếp đấy có xúc phạm đến công việc mình đang làm (mình chỉ là công nhân làm công ăn lương), lúc này thì mình chưa uống gì nhiều cộng thêm cái tính ít nói nên cũng chỉ cười trừ cho qua chuyện. Đến lúc gần tàn tiệc, ai cũng phê phê hết rồi, ông ấy vẫn tiếp tục moi công việc của mình ra bàn tán thêm lần nữa. Lúc này thì mình cũng ngất ngây rồi, nghe những lời đấy thì không thể nào chịu được và đôi bên lời qua tiếng lại, đến lúc đỉnh điểm thì vũ lực lên tiếng. khi xong chuyện thì bồ mình nói là mình mất mặt em ấy với bạn bè và sếp nên tránh mặt mình, mình cũng cố liên lạc nhưng không được nên cuối cùng thì đường ai nấy đi. Nhắc lại chuyện này thì mình cũng không có gì hối hận, có tội thì cũng tội cho ông chủ quán phải thu dọn chiến trường. Cái mình muốn nói ở đây là nghèo, nghèo là 1 cái tội, và nghèo mà phấn đấu chưa tới nên bị người khác khinh.
    Các bác đọc xong xin đừng gạch đá tội mình!!
    P/s : Ad cho mình hỏi? Sao nick mình lập topic không được vậy? Sẵn Ad chỉ mình luôn. Thanks
  4. minhthuan1993

    minhthuan1993 Thành Viên Mới

    Mới đó mà đã hơn hai chục năm kể từ khi tôi sinh ra. Một khoảng thời gian không phải dài với đời người, nhưng không phải là ngắn . Nhiêu đó tuổi đời có thể chưa đủ để ta suy nghĩ lại những gì mình đã làm, đã chọn, đã đi, đang đi và có lẽ sẽ đi tiếp dù có không ít chông gai, gập ghềnh, gian khó. Nhiêu đó đủ để ta nói rằng chỉ có người thân của chúng ta mới có thể ở bên ta , động viên ta, không bỏ rơi ta cho dù ta có vấp ngã trong cuộc sống.
  5. lKrush

    lKrush Thành Viên Mới

    - Tên event: Event Thú Tội
    -Nick diễn đàn: lKrush
    -Bài viết: Gửi mẹ
    Haiz , nói chung , con biết , mẹ chẳng muốn con chơi game 1 tí nào
    Bao nhiêu lần mẹ hỏi " Chơi cái này có tốn tiền không con ? "
    Con vẫn tl là không rồi cáu gắt với mẹ
    Con xin lỗi , con đã rất , rất muốn bỏ game , nhưng mà . . . cứ ra event hay may mắn gặp 1 thứ gì đó trong game , thì con lại vùi đầu vào chơi tiếp _ _"
    Máu game từ bé nên rất khó bỏ mẹ ạ
    Những tháng lương ít ỏi . . . chỉ đưa mẹ hơn phân nửa , phần còn lại con lại gửi hết vào game , rồi gái gú , cứ hết tiền lại xin mẹ , thấy thương mẹ lắm , nhưng mỗi người 1 tính , bản tính khó mà thay đổi được
    CHÍNH BẢN THÂN CON CŨNG MUỐN ĐƯỢC THAY ĐỔI
    Ba mất , 20 tuổi đầu mà chẳng biết phụ mẹ gì cả
    Cứ đi làm về , r` lại vùi đầu vào game , ngủ , sáng mai lại đi làm
    Tuy nhà mình không khó khăn
    Nhưng mẹ vẫn cố gắng tích góp từng chút 1 , thậm chí là nhịn ăn sáng , để cho con ăn :(
    Thế mà chưa 1 lần con nói Con yêu mẹ
    CON XIN LỖI MẸ NHIỀU LẮM !
    .
    .
    .
    Chỉ viết theo cảm xúc , đc thì vote cho mình 1 phiếu nha ^^
  6. tranghuong

    tranghuong Thành Viên Mới

    Hương ko có biết làm thế nào nữa. các a BQT cho code rộng dãi để mọi người cùng xài đi ạ. chứ thú tội lên trên nè cũng có ai biết dc đâu ợ
  7. Hiệp Lãng

    Hiệp Lãng Tuyệt Thế Anh Hùng Chữ Ký Động Công Hội Galaxy.S152 Siêu Tân Tinh Wanted 500.000.000 Beri

    -tên event: event thú tội
    -nick diễn đàn: BiBismilE
    -bài viết: Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

    hj. Ad nhà mình nghe có vẻ romantic. mình xin thuật lại hoặc thú tội

    (ngày 16-7-2011)
    tích tắc tích tắc
    đồng hồ điểm 4h sáng. Ba Bốn ngày hôm nay tôi dậy sớm hơn mọi ngày trở thành một sự quan tâm đặc biệt của cả gia đình.

    tôi đi giày và bắt đầu ra khỏi nhà

    tôi bật điên thoại lên và gọi

    alo Hảo à, dậy chưa thế

    H: tớ dậy rồi. hôm nay chúng mình đi lên đê cho mát nhé.
    - ukm
    H: lên ngay nhé.

    Trời mùa hè, đi thể dục sáng sớm quả là thú vị. Đó là khoảng thời gian thư giãn mà tôi vừa trải qua kì thi đại hoc căng thẳng, 15 phút sau tôi có mặt ở nhà Hảo

    người con gái ấy, cô bạn gái thân nhất của tôi những năm tháng cấp III tên Đỗ Thị Hảo. Cô ấy thật sự rất dễ thương nhưng có điều làm cô ấy có phần ngượng ngịu khi đi với tôi. Chiều cao thực sự khiêm tốn (1m43) trong khi người bạn đi cùng cô ấy là tôi(1m75).
    -H: đã lên rồi à, chúng mình đi nhé.
    Chúng tôi đi thể dục với nhau 4 hôm nay, điều mà trước đây tôi chưa được trải nghiệm, đi chung với một người con gái dưới ánh bình minh

    Chúng tôi nói cười rôm rả, học sinh mà cái nôi tình bạn mang đến nhiều nguồn cảm xúc. Chúng tôi đi trên đường tung tăng và tôi chợt nhận ra rằng 2 đứa đang "dung dăng dung dẻ" ( nắm tay nhau) mà tôi cũng ko hay biết(cô ấy cũng ko nói gì mà....nhưng mà tôi thấy ấm áp lắm). Chúng tôi đi dạo xung quanh rồi vào mẫu giáo chơi ngồi xích đu .
    Hảo chợt hỏi:
    -Hôm qua Hoàng có nói hôm nay có chuyện muốn nói với tớ. hj. Là chuyện gì thế?

    Tôi bất ngờ nhớ lại và cảm thấy ngượng ngùng:
    -Hj. Tớ nói ra Hảo ko được cười tớ nhé.

    Hảo cười và gật đầu.

    -Tớ...thích...Hảo (ngay lúc ấy đài phát thanh của thôn Mễ Sở vang lên báo hiệu 5h sáng)
    với tất cả dũng khí của thằng con trai khi đứng trước người con gái mà khiến mình rung động thật sự cảm xúc rất khó nói)
    Hảo buông tay tôi không nói gì cả( tôi sợ).
    -Hảo ơi, buồn rồi à, sao Hảo lại buồn thế, vậy coi như tớ chưa nói gì nhé Hảo, đừng buồn nữa
    Hảo quay sang hỏi tôi(khuông mặt vẫn có nét buồn)
    -Sao Hoàng thích tớ thế
    -tại vì tớ thấy quý Hảo, tớ thấy quý thật sự đấy(tôi trả lời vội vã)
    -Hảo cúi mặt xuống..... tớ cũng thích Hoàng
    Hai đứa đứng trước của mẫu giáo, Hảo hơi dựa vào vai tôi, trời bất chợt đổ cơn mưa và 2 người vẫn cứ đứng đó
    Cảm xúc không thể diễn tả bằng lời nữa. mình xin hết
    các bạn bình chọn cho mình theo link
    http://diendan.game1.vn/showthread.php/71124-Các-bạn-thấy

    mình xin cảm ơn các bạn
  8. luuvanhai

    luuvanhai Thành Viên Mới

    -tên event: event thú tội
    -nick diễn đàn: luuvanhai
    -bài viết: " Trộm Tiền Chơi Game ... hãy cho con xin lỗi"
    Là sinh viên ĐH năm nay tôi đã 21 tuổi rồi... cái tuổi đã chả phải là trẻ con gì nữa . Đã nhận thức được đồng tiền kiếm ra khó khăn đến nhường nào. Đã nhận thức được ba
    mẹ tôi thật tuyệt vời , tài giỏi biết bao khi nuôi nấng kiếm tiền chăm sóc cho tôi......Câu chuyện đã bắt đầu từ khi tôi còn bé ,tâm hồn tôi luôn mơ mộng về những thế giới huyền ảo về những câu chuyện bà kể hay những cuốn truyện tranh và nó cũng vun đắp về 1 tuổi thơ tuyệt đẹp, 1 cuộc sống đầu đời hạnh phúc... lớn hơn 1 chút tôi biết đến máy tính đến internet đến những trò chơi... "GAME" như cho tôi được gần chạm đến thế giới huyền ảo của mình, tôi nhận được nhiều thứ : say mê, học hỏi , kiến thức và cả mặt trái đen tối " dối trá "...có vẻ như càng ngày tôi càng nhận được nhiều đam mê và ngày càng biết thủ đoạn hơn. Tôi trộm tiền.. tôi cứ lấy...cứ như thể là vô hạn vậy. Rồi bị phát hiện , bị những trận đòn , tôi đau lắm nhưng dường như người đau đớn hơn lại là ba mẹ tôi, họ đau lòng vì thằng con trai của mình xa ngã , đau lòng cho những mồ hôi xương muối để làm ra những đồng tiền nuôi thằng con " phá gia chi tử " này. Thời gian lại trôi phải mãi đến khi tôi lên ĐH tôi mới nhận thấy đồng tiền kiếm ra khó thế nào , mới thấy mình nợ cha mẹ nhiều quá , nợ họ lời xin lỗi chân thành. Đã có ai từng can đảm nói cho mọi người biết mình đã trộm tiền ba mẹ chưa , còn tôi thì đã không đủ dũng khí, tuy nhiên nếu hỏi tôi có cơ hội chọn lại tuổi ấu thơ thì tôi vẫn chọn được biết đến truyện tranh, biết đến máy tính , trò chơi ... nhưng hãy biết dừng đúng lúc , nếu có bản lĩnh hãy tự kiếm tiền để tự xây dựng thế giới ảo cũng như thế giới thực của mình trở lên tốt hơn. The End.
  9. darksider_110

    darksider_110 Thành Viên Mới

    - Tên event: Lời thú tội
    -Nick diễn đàn: darksider_110
    -Bài viết: 1 ký ức không thể quên
    là 1 thằng con trai khá trưởng thành và từng đâm đầu vào tường khá nhiều trong cuộc sống, nhưng vẩn phải vấp ngả vì chuyện tình yêu 1 cách qua ngu ngôc. Haizzz
    Vào thời gian cách đey gần 1 năm tôi đả yêu 1 người con gái không nên yêu và không nên dặt hy vọng,niềm tin vào đó. khi mà mọi chuyện đang diển ra 1 cach khá hoàn thiện thì tôi đả quyết tâm tỏ tình vs cô ấy và câu trả lời là " em chỉ xem anh như là 1 người chị"( người bạn hey :p). nó căm dần vào trái tim tôi và tôi cứ mải không tin điều đó là sự thật cứ vẩn dỏi theo và quan tâm một cách mù quáng và yêu 1 cách thầm lặng. Cứ mải làm phiền một người đả có người yêu, mải làm cho người ta khó chịu và khó xử mà tôi cứ ngở đó là quan tâm 1 cách hoản hảo nhất. Đến ngày hôm đó 1 câu ns thẳng ns thật của cô ấy đả khiên tôi nhận ra rằng mình chỉ là 1 thằng phá rối hạnh phúc, cái cảm giác lúc đó thật là yomost. đến bây h tôi vẩn ngậm ngùi im lặng, chỉ bít ns câu xin lổi từ trong tâm trí của bản thân. Xin lổi em người mà anh yêu, tuy lời xin lổi này em không nghe tháy nhưng mổi lần nhắc đến nó là đôi mắt anh cứ bật auto chảy. Và nó mài trong trái tim anh. ^_^. the end
  10. Akasaa

    Akasaa Thành Viên Mới

    chào các bạn!
    Hôm nay tôi xin kể cho cac bạn nghe 1 câu chuyện, 1 lời thú tội, 1 lời nhận lỗi, 1 lời xin lỗi.
    Năm tôi 15 tuổi, chị họ tôi ở miền Nam về chơi, mang theo 1 con của chị. Cô nhóc 3 tuổi,tên Nhung.
    Cháu tôi đấy,hi hi. Lần đầu cậu cháu gặp mặt, cô nhóc khá rụt dè, nhút nhát. Đương nhiên rồi, lần đầu ai chả vậy!!! Nhưng chỉ sau 3 ngày, cậu cháu tôi thân nhau vô cùng. Tôi đi đâu cô nhóc cũng tò tò đi theo,đáng yêu vô cùng. Ngồi học bài,cô nhóc cứ săn ve hỏi han đủ thứ, rồi giục cậu học nhanh ra chơi với nhóc.
    Cô cháu tôi lại rất thích vẽ, cái gì cô nhóc cũng vẽ,mà vẽ rất đẹp. Một hôm, cả nhà đang ngồi chơi, cô nhóc khoe tôi 1 bức tranh cô nhóc mới vẽ,bắt tôi hứa ko cho ai xem, bức tranh tự họa của cô nhóc. Tranh cô nhóc già trước tuổi,suy tư!!!
    Chẳng hiểu tại sao tôi lại đưa ra cho cả nhà cùng xem. Mọi người cùng tôi phá ra cười,trong khi cô bé bật khóc và chạy đi. Hôm sau, bức tranh đó đã ko còn... cô bé đã xé bức tranh!!!
    Bao năm qua đi, tôi vẫn luôn ân hận về việc minh đã làm, mình quá vô tâm trước những gì cô bé tin tưởng ở mình. Tôi rất muốn nói lời xin lỗi, nhưng sao thật khó... Hi vọng,hè này gặp lại, tôi sẽ nói được lời xin lỗi...
  11. Akasaa

    Akasaa Thành Viên Mới

    Cách Thức tham gia:
    - Tên event:Lời thú tội
    -Nick diễn đàn: Akasaa
    -Bài viết:
    chào các bạn!
    Hôm nay tôi xin kể cho cac bạn nghe 1 câu chuyện, 1 lời thú tội, 1 lời nhận lỗi, 1 lời xin lỗi.
    Năm tôi 15 tuổi, chị họ tôi ở miền Nam về chơi, mang theo 1 con của chị. Cô nhóc 3 tuổi,tên Nhung.
    Cháu tôi đấy,hi hi. Lần đầu cậu cháu gặp mặt, cô nhóc khá rụt dè, nhút nhát. Đương nhiên rồi, lần đầu ai chả vậy!!! Nhưng chỉ sau 3 ngày, cậu cháu tôi thân nhau vô cùng. Tôi đi đâu cô nhóc cũng tò tò đi theo,đáng yêu vô cùng. Ngồi học bài,cô nhóc cứ săn ve hỏi han đủ thứ, rồi giục cậu học nhanh ra chơi với nhóc.
    Cô cháu tôi lại rất thích vẽ, cái gì cô nhóc cũng vẽ,mà vẽ rất đẹp. Một hôm, cả nhà đang ngồi chơi, cô nhóc khoe tôi 1 bức tranh cô nhóc mới vẽ,bắt tôi hứa ko cho ai xem, bức tranh tự họa của cô nhóc. Tranh cô nhóc già trước tuổi,suy tư!!!
    Chẳng hiểu tại sao tôi lại đưa ra cho cả nhà cùng xem. Mọi người cùng tôi phá ra cười,trong khi cô bé bật khóc và chạy đi. Hôm sau, bức tranh đó đã ko còn... cô bé đã xé bức tranh!!!
    Bao năm qua đi, tôi vẫn luôn ân hận về việc minh đã làm, mình quá vô tâm trước những gì cô bé tin tưởng ở mình. Tôi rất muốn nói lời xin lỗi, nhưng sao thật khó... Hi vọng,hè này gặp lại, tôi sẽ nói được lời xin lỗi...
  12. ProTBno1

    ProTBno1 Member Chính Thức

    - Tên event: Lời thú tội
    - Nick diễn đàn: ProTBno1
    - Bài viết: Có lỗi với cô giáo
    Đã có ai phải tự hỏi: "mình đã làm cho thầy cô vui hay chỉ làm thầy cô thêm mệt mỏi?". Riêng tôi,tôi chỉ là 1 học sinh tầm thường mà tôi đã biết bao lần làm cho cô tôi buồn. Tuy đã bao nhiêu năm,nhưng tôi không thể quên được cái lỗi lầm ấy,cái lỗ lầm tôi gây ra khiến cô buồn...
    Đó là 1 buổi sáng đẹp trời,tôi đến lớp sớm như mọi ngày. Nhưng hôm nay,tôi vừa vào lớp thì đã thấy tụi thằng Thuận đợi sẵn. Thấy tôi,nó chạy đến vỗ lên vai tôi,nói: "Ê! Hôm nay đi trễ thế mạy?"."Tao không đi trễ,tại tụi mày đi sớm thôi"-tôi trả lời. Thuận thở dài nói tiếp:"thôi dù sao cũng vô rồi. Buồn ghê! Hay là chúng ta tổ chức 1 cuộc thi vẽ đi. Và phần thưởng sẽ là 1 chuyến đi tham quan phòng thí nghiệm của cô Bích. Tụi mày đồng ý ko?"." Ok,nhưng tao không cung cấp giấy để thi đâu à nha!"-thằng Tâm tiếp lời. Tôi nói:" Tường trắng,bàn gỗ mới "tin" đây này,cần gi giấy chứ!".
    Thế là cuộc thi bắt đầu. Sau vài phút căng thẳng,cả bọn buôn ra xem cái thành quả của mình. Ôi! Cái gì thế này-tôi thốt lên. Những bức hình trong thấy ghê. Thế là chả có thằng nào thắng cuộc. Nhưng bọn tôi vẫn quyết định đi 1 chuyến tham quan trong phòng thí nghiệm của cô Bích. Cả đám hì hục trèo vô phòng. Đi 1 vòng quanh phòng,tôi lấy 1 lọ nước,đổ vào 1cái gì đó. Bổng dưng 1 tiếng nổ phát lên,cả bọn hoảng hốt bỏ chạy. Chạy 1 mạch ra tới bờ sông mới dám dừng lại. Tôi nói:"thôi,quay lại học đi". Thằng Thuận ngắt lời:"Thôi đi mày. Lỡ ra đây rồi,không tắm thì uổng lắm". Thế là cả đám lao xuống sông tắm. Có thằng thì leo lên cầu,ra dáng vận động viên bơi lội rồi nhảy xuống. Tắm sông xong,chúng tôi ra đồng chơi đánh trận giả,sau đó qua nhà Ông Sáu,trốn trong vườn ổng mà ăn ổi. Ôi! Hương ổi chín khiến chúng tôi không thể cưỡng lại. Thấm thoát đã xế chiều,chúng tôi trở về trường lấy cặp vở. Vừa tới trước cổng trường,tôi đã thấy cô Thu-cô chủ nhiệm của tôi, đã đứng đợi sẵn. Nước mắt cô rưng rưng nhìn thẳng vào hướng chúng tôi không nói gì. Tôi bước đến,cô ghì chặt lấy tay tôi thét lên trong tiếng nấc:"em có biết hôm nay lớp chúng ta dự giờ không? Em có biết lọ chất hoá học mà em là đổ là dùng để cho buổi dự giờ hôm nay không? Chỉ vì việc làm của bọn em mà cả lớp phải bị thiệt vì buổi dự giờ hôm nay". Nói xong cô quay đi,bỏ lại trong tôi nổi nghẹn ngào khôn xiết. Bỗng thằng Thuận nói: " thằng Minh chứ không ai vào đây. Chắc chắn nó là thằng mách với cô,hồi sáng chạy ra tao thấy nó đây mà. Để ông gặp mày,ông cho mày ốm đòn con à!"."thôi đi,bây giờ mà mày còn nói thế nữa hả Thuận!"-tôi hét lên.
    Sáng hôm sau,chúng tôi đến gặp cô xin lỗi cô 1 lần nữa. Lúc này cô tôi đã bớt giận rồi. Vì chúng tôi đã biết lỗi,đến xin lỗi cô Bích,lao sạch những hình vẽ ghê tởn. Cô tôi có nói "siêu nhân vẫn là người,không ai mà không mắc lỗi,không ai là hoàn thiện tất cả. Quan trọng là làm lỗi mà có biết lỗi và sửa lổi hay không!".
    Tôi khuyên các bạn,đừng nên làm gì khiến người xung quanh mình phải buồn,nếu ko 1ngày nào đó,người hối hận sẽ là chúng ta!
    Các bạn bình chọn cho mình theo link:
    http://diendan.game1.vn/showthread.php/71178-Tham-gia-event-thú-tội
  13. BoyBinhDuong

    BoyBinhDuong Thành Viên Mới

    - Tên event: Lời thú tội
    - Nick diễn đàn: BoyBinhDuong
    - Bài viết:
    Tôi có vợ có một cô con gái 2 tuổi rất xinh.Vợ cũng bình thường như bao người phụ nữ khác, tính tình phóng khoáng, đôi lúc rất khờ, thi thoảng đôi co qua lại, không có vấn đề gì lớn cả. Hai vợ chồng có cùng điểm chung: Khi nóng giận cự cãi qua lại rồi bỏ không để bụng bao giờ. Cô ấy có một khuyết điểm là không biết chia sẻ, vô tư sống không cần biết tôi ra sao.
    Công việc tôi rất vất vả nhưng được cái tự do về thời gian, chủ yếu làm việc ở ngoài. Chuyện xảy ra trong một lần tôi đi công tác, gặp cô ấy- người con gái mang hoàn cảnh không may, phải xa nhà làm việc để phụ giúp gia đình. Tôi quen em tình cờ, biết được em lớn lên trong cùng một hoàn cảnh giống tôi, hai người sinh thành chỉ còn có một, lớn lên trong khó khăn.
    Lúc đầu tôi chỉ đến như một người anh giúp đỡ em, không nghĩ mọi chuyện xảy ra đến nông nỗi này. Tôi tìm được sự chia sẻ, thông cảm trong công việc, do thời gian làm việc có thể tự sắp xếp nhưng áp lực vô cùng lớn. Em đã động viên, chia sẻ với tôi trong những lúc mệt mỏi nhất, riêng việc này tôi không tìm được ở vợ.
    Chúng tôi đi quá giới hạn lúc nào không hay. Tôi giấu em chuyện đã có gia đình. Em tin tôi nên không hỏi gì cả, vì thế lương tâm tôi mới thức tỉnh. Tôi không thể để em sống trong một tương lai mà mình không đoán trước được. Tôi đã chiến đấu với bản thân, quyết định xa khi em chưa biết gì về gia đình tôi.
    Khi xa em một thời gian, tôi quay về gia đình với một tâm trạng của người có tội tuy vợ không biết gì việc đã xảy ra. Tôi thấy mình có tội với gia đình, với cô ấy, tâm trạng rất mệt mỏi.
    Tôi quyết định phải làm việc gì đó để thay lời xin lỗi gửi đến em, người con gái đã bị tôi lừa dối. Cho đến lúc này cô ấy vẫn không biết lý do tôi ra đi. Tôi đã giúp em toàn bộ chi phí học nghề, chuẩn bị tất cả để em bắt đầu cuộc sống mới. Giờ mọi việc đã xong, tôi quay về gia đình và phải quên tất cả.
    Trong lúc này lương tâm tôi rất dằn vặt, chỉ muốn thú nhận mọi chuyện, cầu mong sự tha thứ cho lầm lỗi của vợ....Vợ ơi ! Anh biết lỗi rồi !!!
  14. hungba

    hungba Thành Viên Mới

    AD xem hộ tớ sao không tạo được thread mới để làm poll nhỉ, help meeeeeeeeee
  15. hakaka

    hakaka Thành Viên Mới

    - Tên event: Lời thú tội

    -Nick diển đàn : Hakaka

    -Bài viết: Hồi nhỏ trong một lần đá banh với tụi bạn tôi bị thằng bạn thân nhất của mình vô tình sút trái banh vào mặt,không hiểu vì lí do,động cơ gì mà tôi lao vào đánh nó túi bụi,mọi chuyện chỉ dừng lại khi người lớn vào can.Mối quan hệ của chúng tôi cũng bắt đầu rạn nứt,mãi đến nửa năm sau mới bắt đầu nói chuyện lại với nhau rồi mọi thứ cũng trở về như trước kia.Điều hối hận duy nhất của tôi đó chính là không nói ra với nó được một câu xin lỗi nào.Tuy rằng muộn nhưng t muốn nói xin lỗi m Ti ạ
  16. Eaglegorain

    Eaglegorain Thành Viên Mới

    [h=2]Bài viết tham gia event Thú tội[/h]
    -Tên event: Thú tội
    -Nick diễn đàn: Eaglegorain
    -Bài viết:
    Chúng con mới xa cô khoảng 7,8 tiếng. Lúc ở nhà cô vẫn còn thở, dù là rất yếu. Vậy mà bây giờ con đã nhận được tin dữ. Mặc dù đã chuẩn bị trước tinh thần mà sao con vẫn thấy đầu óc hoang mang quá, chả nghĩ được gì.
    Muốn nói thật nhiều mà chả biết phải bắt đầu từ đâu. 3 năm cô chủ nhiệm, sống trong sự đùm bọc như của 1 người mẹ đối với 1 bầy con, mỗi đứa 1 tính, mỗi đứa 1 nết. Hình phạt của cô cũng nhiều, cũng oái oăm lắm, những chưa bao giờ con có ý niệm khó chịu hay ghét cô. Mà ngược lại, những hình phạt đấy, đã trở thành những kỉ niệm ko bao giờ quên trong lòng chúng con.

    Cô của chúng con điệu lắm, thích trang điểm, thích màu mè, thích nhất là màu đỏ. Mỗi ngày đến lớp là mỗi lần bon con được "chiêm ngưỡng" những bộ váy nhiều bất tận của cô. Bây giờ ngồi nói chuyện với nhau, ấn tượng đầu tiên về cô của chúng con toàn là "lộng lẫy" "hoàng tráng"...:)...Cô lúc nào cũng thật là chải chuốt, cô sợ nhất là xấu trong mắt mọi người. Lúc còn tỉnh táo, cô tự chọn áo sẽ mặc khi liệm, tự chọn nhẫn để đeo, tự chọn ảnh thờ của mình, để chắc chắn mọi người phải chọn cái ảnh đẹp nhất. Cô không chịu xạ trị, vì xạ trị sẽ làm cô tiều tụy, rụng hết tóc. Cô ơi, cô cứ yên lòng, cô vẫn đẹp, tươi tắn và rạng rỡ lắm...

    Thật sự vẫn là quá nhanh và quá sốc đối với chúng con khi chỉ mới cách đây gần 1 tháng, chúng con đến thăm. Mặc dù đau ko ngồi dậy được, cô vẫn vui lắm, vì người ta bảo "lao xương" thì chỉ 2 tháng là khỏi. Đến phút cuối mới biết là ung thư xương. Cô đã đòi về nhà, đã có đủ thời gian sắp xếp, nói chuyện, dặn dò gia đình.

    Ngày mẹ con mất, cô đã đến tận bệnh viện, rồi lại đến nhà. Lúc mẹ con đi, con thấy mình cứ như trong mơ. Con chả nghĩ gì, con cứ để mình thả trôi. Con sững sờ khi thấy mình gần như dửng dưng trước sự ra đi quá đột ngột của mẹ. Đưa tang mẹ xong, con mới thấm cái nỗi đau dày xéo gan ruột đấy. Lần này cũng thế cô ạ. Lúc con thấy cô nằm bất động hôn mê trên giường. Con chả nghĩ gì. Ừ thì thương, ừ thì đau, nhưng sao lòng con lạnh quá. Con chả khóc nhiều như các bạn, chả buồn nhiều như các bạn. Bây giờ ngồi đây, con biết cái nỗi đau đấy đang dần đến với con, rất gần cô à. Con đã mất đi người mẹ thứ 2 của đời mình. Chỉ 1 tiếng "Bu" thốt lên thôi sao mà thấy khó khăn đến thế...

    Con đã được ở bên cô những h phút cuối cùng, đấy là điều khiến con không ân hận khi bây giờ vẫn chưa về kịp, về để quỳ xuống bên cạnh cô.
    Chúng con, học sinh của cô, thay mặt cả những bạn ở nước ngoài ko về được, xin dâng lên cô nén nhang viếng đầu tiên, vì đã 3 năm làm thầy, và cả đời làm mẹ của chúng con. Mong cô yên nghỉ, cô sẽ sống mãi trong lòng tất cả chúng con...

    P/S: bình chọn cho mình nhé:
    http://diendan.game1.vn/showthread.php/71307-Bài-viết-tham-gia-event-Thú-tội
  17. imissyou

    imissyou Thành Viên Mới

    - Tên event: Thú Tội
    -Nick diễn đàn:imissyou
    -Bài viết:
    Trong ngăn ký ức ngày hôm qua của mình,tôi có thể quên nhiều thứ nhưng không thể quên lần trót xem trộm nhật ký của Mai .
    Mai là cô bạn gái thân thiết nhất của tôi.Chúng tôi chơi với nhau từ hồi còn bé xíu nên tôi hiểu Mai rất rõ .Mai xinh xắn và dễ mến:mái tóc dài đen mượt,cái miệng chúm chím thật đáng yêu.Mai thông minh,học giỏi và rất tình cảm với bạn bè .
    Một lần tôi đến nhà Mai mượn sách.Mai đang mải làm bánh nên để tôi tự tìm.Cả một tủ sách khiến tôi hoa mắt.Tôi phát hiện ra một khe hở nhỏ cạnh kệ sách,tôi tò mò lôi từ đó ra một quyển sổ nhỏ và mở ra xem.Không!Tôi vội vàng gập lại và định để vào chỗ cũ.Nhưng tôi lại ngập ngừng,tôi muốn biết thêm về Mai,muốn biết Mai ghi nhật kí như thế nào?Tôi không kìm được tay mình tiếp tục mở cuốn sổ và cũng không kìm được mắt mình đọc nó.Tôi đã cố gắng nhưng mắt tôi vẫn dán vào.“Trời ơi ! lẽ nào cuộc sống của Mai là như vậy ?”Bỗng tôi giật bắn mình,Mai xuất hiện ngay trước mặt.Tay tôi run bắn,cuốn nhật kí rơi bộp xuống đất,tôi đứng trân trân,bất động,không nói được lời nào.Tôi chỉ nhớ ánh mắt rưng rưng,đôi môi run rẩy đầy tức giận của Mai.Tôi vụt chạy đi,lòng nặng trĩu ..
    Đó là lần đầu tiên tôi thấy Mai giận dữ như vậy.Tôi chạy,chạy như trốn ánh mắt ấy,tôi muốn khóc quá.Tôi rất sợ,sợ sự giận dữ Mai ném cho tôi,sợ cả chính việc mình vừa làm.Về đến nhà tôi đóng sập cửa phòng lại,thở hổn hển,bần thần ngồi xuống ghế,tôi tự trách mình tại sao lại làm như vậy ?Tại sao tôi không chiến thắng được sự tò mò của chính mình?Tại sao?Tôi buồn bực quăng cả chồng sách xuống đất.Sự xấu hổ và hối hận làm tôi day dứt không yên .
    Đêm đó tôi trằn trọc mãi.Tôi ước gì chuyện đó chưa bao giờ xảy ra và ngày mai chúng tôi lại cùng nhau đến lớp.Tôi suy nghĩ miên man,nhớ lại những trang nhật ký đầy nước mắt của bạn.Làm sao tôi có thể tưởng tượng được rằng gia đình Mai không hề hạnh phúc,suốt ngày Mai phải nghe những trận cãi vã của bố mẹ.Tôi không tin vào những gì mình đã đọc.Càng nghĩ,tôi càng thương Mai.Tôi tưởng tượng ra hình bóng Mai cô đơn và buồn bã trong căn nhà lớn.Vậy mà tôi đã tưởng mình hiểu về Mai rõ lắm.Tôi muốn chia sẻ cùng Mai,muốn an ủi và làm hoà với bạn.Nhưng tôi lo Mai vẫn trách móc, vẫn giận tôi và bạn sẽ chẳng bao giờ nói với tôi một lời nào nữa bởi tôi đã cố tình xen vào bí mật đau buồn mà Mai hằng cất giữ trong sâu thẳm trái tim mình.Cứ thế,suốt một đêm trường tôi không sao thoát khỏi sự ăn năn,day dứt…
    Sáng hôm sau,tôi đến lớp một mình.Tôi tự nhủ lòng sẽ đến xin lỗi Mai nhưng tôi vẫn vô cùng lo lắng.Mặc dù vậy, tôi đã không thực hiện được ý định của mình vì hôm sau và những ngày sau đó Mai không đến lớp.Vì hoàn cảnh riêng của gia đình,Mai đã chuyển về quê để học .
    Mong rằng,sẽ có lúc tôi gặp lại Mai để xin lỗi bạn,và tôi cũng cầu mong những nỗi buồn của Mai sẽ vợi đi theo năm tháng.Tôi tin tưởng một tương lai rộng mở,sáng tươi sẽ đến với người bạn của tôi.Và tôi nữa,tôi tự hứa với mình sẽ chẳng bao giờ lặp lại sai lầm dại dột thuở ấu thơ.

    AE bình chọn cho mình nha :57: http://diendan.game1.vn/showthread.php/71346-Tham-gia-event-thú-tội
  18. TranHai

    TranHai Thành Viên Mới

    Tại mình thích xem phim one piece chứ ko mình cũng ko chơi game nè đâu =))
  19. TranHai

    TranHai Thành Viên Mới

    - Tên event: Lời thú tội
    - Nick diễn đàn: Tran Le Hai
    - Bài viết: Có lỗi với cha mẹ
    Trong quá khứ của mình mình thấy có lỗi nhất là với cha và mẹ của mình . Do mình quá ham chơi đã phụ lòng cha và mẹ nuôi dưỡng mình ăn học chăm lo từng ly từng tý từ bé cho đến lớn . Họ lấy mình làm mục tiêu để sống đã đặt hết niềm tin và những điều muốn làm vào mình . Nhưng do quá ham chơi mình đã làm cha mẹ phải thất vọng nhiều lần tuy thế họ vẫn ko dận mình và đưa ra nhưng lời khuyên . tuy có mắng quát hoặc đánh nhưng cũng chỉ vì tốt cho mình . Chuyện là như sau . hồi bé mình có chăm học và học rất giỏi nhưng từ khi lên lớp 8 . Mẹ mình có mua cho mình 1 chiếc máy tính và từ ngày đó mình đã đi vào con đường điện tử . Lúc đầu mình cũng chỉ nghịch cho vui hứa với cha mẹ chỉ chơi 1 giờ 1 tuần nhưng dần dần mình chơi càng nhiều lên đến lúc cha mẹ bắt nghỉ mình cũng cố chơi nốt . và khi đến lớp 11 bọn bạn mình dủ chơi đota cf fifa . thật là rất nhiều thứ vui mình học hảnh chểnh mảng vì do quá nhiều chò chơi nó đã chiếm gần như hết thời gian của mình . và ko học đc . tuy thấy rất có lỗi với cha mẹ nhưng mình ko biết bỏ game kiểu j . Lên lớp 12 mình bắt đầu nghỉ game để học nhưng sau 1 thời gian mình lại quay về đường cũ . Tuy lòng tự nhủ ko đc chơi nữa phải học nhưng mình vẫn ko làm đc . Nhưng cha mẹ ko vì thế mà bỏ rơi mình họ vẫn chỉ dẫn mình từng bước và cuối cùng mình cũng đã chơi ít game đi ko nhiều như trước có chú tâm vào học hành . Mình cảm thấy rất có lỗi với cha mẹ trong thời gian đó. Mình muốn nói với cha mẹ 1 điều mình rất yêu và cảm ơn cha mẹ . Con yêu cha mẹ rất nhiều nhờ có cha mẹ con mới nên người .
    Có khi nào mọi người ngĩ cho cha mẹ mình sống như thế nào ko họ vất vả ăn đắng nuốt cay sống khổ cực chỉ là vì họ muốn mình đc như bao người khác . ko kém ai và ko muốn mình khổ sau này . Những ai còn cha mẹ hay yêu quý họ đừng để sau này hối hận
  20. luckystar15072

    luckystar15072 Thành Viên Mới

    - Tên event: Thú Tội
    -Nick diễn đàn:luckystar15072
    -Bài viết:lúc nhỏ tôi hay quậy phá làng xóm,những lúc tối tôi cùng bạn bè trong xóm đi ăn trộm trái cây của nhà hàng xóm,và rồi bị phát hiện,hàng xóm đuổi bắt được rồi đưa về nhà nói ba mẹ tôi,làm hôm đó tôi bị đánh tét đít,bây giờ nghĩ lại cảm thấy sao mình chơi ngu quá!!!
Moderators: Vinci
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này